không thể yêu em một ngày sao

Bạn phải rất can đảm mới có thể ngồi xuống và thực hiện công việc này. Hãy tự khích lệ chính mình và luôn nhớ rằng bạn là một người tuyệt vời. 2. Viết ra điều mà bạn đã thực hiện. Để có thể xác định điểm mạnh và điểm yếu của bản thân, bạn nên suy Một điều không thể chối cãi: thị trường bóng đá châu Âu đang phát triển mạnh. Ian Wright khuyên Arsenal trói chân gấp một ngôi sao; Vận hành và phát triển bởi Công ty Cổ phần Yêu Thể Thao. LIÊN HỆ: Địa chỉ: 02 Đinh Tiên Hoàng, P.Đa Kao, Q.1, TP.HCM. Điện thoại: (08 Tình yêu thương có vô vàn hình trạng, nó như một viên đá ngũ sắc lung linh. Tuy nó vô hình nhưng lại hữu hình, luôn xuất hiện vào cuộc sống hằng ngày. Chúng ta có thể dễ dàng nhận ra hay không thể nhận ra bởi tình yêu thương nó vô cùng đơn giản, và gần gũi. Tình yêu có thể mang đến niềm vui và đôi khi là cả nỗi đau. Nhưng dù sao chúng ta cũng không thể đoán trước nó sẽ diễn ra như thế nào. Tình yêu là một từ rất ngắn gọn, dễ đánh vần nhưng khó định nghĩa và không ai có thể sống thiếu. - Sayshainar. 10. Không qua lớp đào tạo chính quy nào thế mà bác Luỹ có thể di chuyển một ngôi đình, cây đa theo yêu cầu không thua gì "Thần đèn" của A-la-đanh vậy ! Theo Những súng kiên mang ý nghĩa lớn lao của người dân bình thường (Báo Tiền phong chù nhật ngày 11-4-2004) Câu hỏi Em suy Em mệt lắm khi em nói mà chẳng ai nghe, em buồn mà không ai thấu, em cô đơn mà không thể có một người ở bên. Đến một độ tuổi nào đó, người ta chẳng thể làm gì khác hơn ngoài sự im lặng. Buồn bã cũng im lặng, hân hoan cũng im lặng. reichellanor1981. Danh sách Trọn bộ Truyện Không Thể Yêu Em Một Ngày Hay Sao? Full tập được cập nhật mới nhất tại Trùm Truyện đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Trùm Truyện luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. Bài viết có thể bạn thích 🔰 Tên Truyện ⭐Truyện Không Thể Yêu Em Một Ngày Hay Sao? Full 🔰 Trạng thái ⭐ Hoàn thành 🔰 Số tập ⭐ Trọn bộ – Full Bộ 🔰 Đánh giá ⭐ 🔰 Người đăng ⭐ TRÙM TRUYỆN Những cảm giác của mối tình đơn phương đau khổ biết chừng nào. Mười năm cô dõi theo anh âm thầm , còn năm năm chờ đợi anh , dành cả nửa đời người ra yêu anh. Anh không hề yêu cô nên một ngày bên cô đồi lại mười lăm ngày xa anh luôn nghĩ rằng mình hận cô. Một ngày anh ở bên cô được đổi lấy nửa đời cô yêu anh nhưng anh luôn cảm giác anh không có lợi trong truyện này. Em sinh ra là công chúa nhưng lại phải sống như phù thủy. Lỗi của em chỉ có một. Chính là yêu anh! Em không muốn làm hoa bạch trà nhưng thứ em có thể chọn chỉ là chờ đợi. Em mong viết nên một câu chuyện cổ tích, nhưng phải làm thế nào để hoàng tử nhận ra tình yêu của phù thủy? Cho dù chỉ là một ngày, vẫn không thể yêu em sao? Danh sách chương Chương 1 Em có thể chờ Chương 2 Ngày anh về Chương 3 Hôn ước Chương 4 Gia chiến Chương 5 Tình địch Chương 6 Vì em ích kỷ Chương 7 Âm mưu Chương 8 Bước ngoặt Chương 9 Chuyển biến Chương 10 Hai con đường Chương 11 Bóng đêm Chương 12 Ác mộng Chương 13 Âm mưu Chương 14 Lựa chọn sai lầm Chương 15 Ngõ cụt Chương 16 Đợi chờ Chương 17 Bi kịch bắt đầu Chương 18 Hy vọng Chương 19 Nước và lửa Chương 20 Lời nguyền Chương 21 Mưu tính Chương 22 Giá trị Chương 23 Giọt nước mắt Chương 24 Mất Chương 25 Nguy cơ Chương 26 Điều kiện Chương 27 Lựa chọn và giả thuyết Chương 28 Giao dịch Chương 29 Bằng chứng Chương 30 Đổi thay Chương 31 Nơi nhìn thấy được Chương 32 Huyết thống Trọn bộ danh sách chương Truyện Không Thể Yêu Em Một Ngày Hay Sao? 🔰Chương 1 🔰Chương 51 🔰Chương 2 🔰Chương 52 🔰Chương 3 🔰Chương 53 🔰Chương 4 🔰Chương 54 🔰Chương 5 🔰Chương 55 🔰Chương 6 🔰Chương 56 🔰Chương 7 🔰Chương 57 🔰Chương 8 🔰Chương 58 🔰Chương 9 🔰Chương 59 🔰Chương 10 🔰Chương 60 🔰Chương 11 🔰Chương 61 🔰Chương 12 🔰Chương 62 🔰Chương 13 🔰Chương 63 🔰Chương 14 🔰Chương 64 🔰Chương 15 🔰Chương 65 🔰Chương 16 🔰Chương 66 🔰Chương 17 🔰Chương 67 🔰Chương 18 🔰Chương 68 🔰Chương 19 🔰Chương 69 🔰Chương 20 🔰Chương 70 🔰Chương 21 🔰Chương 71 🔰Chương 22 🔰Chương 72 🔰Chương 23 🔰Chương 73 🔰Chương 24 🔰Chương 74 🔰Chương 25 🔰Chương 75 🔰Chương 26 🔰Chương 76 🔰Chương 27 🔰Chương 77 🔰Chương 28 🔰Chương 78 🔰Chương 29 🔰Chương 79 🔰Chương 30 🔰Chương 80 🔰Chương 31 🔰Chương 81 🔰Chương 32 🔰Chương 82 🔰Chương 33 🔰Chương 83 🔰Chương 34 🔰Chương 84 🔰Chương 35 🔰Chương 85 🔰Chương 36 🔰Chương 86 🔰Chương 37 🔰Chương 87 🔰Chương 38 🔰Chương 88 🔰Chương 39 🔰Chương 89 🔰Chương 40 🔰Chương 90 🔰Chương 41 🔰Chương 91 🔰Chương 42 🔰Chương 92 🔰Chương 43 🔰Chương 93 🔰Chương 44 🔰Chương 94 🔰Chương 45 🔰Chương 95 🔰Chương 46 🔰Chương 96 🔰Chương 47 🔰Chương 97 🔰Chương 48 🔰Chương 98 🔰Chương 49 🔰Chương 99 🔰Chương 50 🔰XEM TIẾP CHƯƠNG SAU Trùm Truyện sẽ cập nhật tiếp tục các chương mới nhất của Truyện Không Thể Yêu Em Một Ngày Hay Sao? . Các bạn có thể nhấn theo dõi Trumtruyen để không bỏ lỡ những chương mới nhất của Không Thể Yêu Em Một Ngày Hay Sao? nhé. Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, trùm truyện, truyện full. Trùm Truyện luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. Danh sách trumtruyen trên website đọc truyện online hàng đầu việt nam. Với nhiều thể loại khác nhau như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, đô thị. Leave a comment Anh quay mặt bước đi, em vẫn ở đây chờ. Jeon Jungkook ngồi một mình trước thư viện ngắm những giọt mưa rơi. Cậu đánh chân lên xuống liên tục còn miệng thì ngậm một cây kẹo mút. Dáng vẻ hết sức ung dung thoải mái. Jungkook có mang theo ô nhưng cậu lại thích ngồi ở đây, vì về đến nhà cũng chỉ có một mình trong khi cậu rất sợ cô đơn. Hơn nữa... anh ấy vẫn chưa đi ngang qua đây. Đồng hồ lúc này đã điểm năm giờ hai mươi phút. Có lẽ do trời mưa nên hôm nay anh về trễ. "Nếu vậy thì chờ thêm một lát." Jungkook gật đầu tự tán thành. Vậy là cậu lại ngồi đó chờ thêm một tiếng nữa nhưng vẫn không thấy bóng dáng người đó đâu. Những giọt mưa đã ngưng hẳn, sân trường ngày càng vắng. "Có lẽ hôm nay anh ấy không đi học." Jeon Jungkook thở dài một tiếng rồi bắt đầu đi bộ ra trạm xe buýt. Dù không chờ được người nhưng tâm trạng cậu vẫn rất tốt. Bởi chuyện này không phải lần đầu và vui vẻ là bản tính xưa nay của Jungkook. Có điều hôm nay cậu không phải thất vọng. Đi gần đến cổng trường, cậu đã thấy người mình muốn gặp. Jungkook dừng lại đứng nhìn anh đi qua cười nói với bạn mình. Ánh mắt anh quét đến chỗ cậu đứng trong một giây rồi lập tức nhìn đi nơi khác. Đến khi anh đã khuất tầm mắt, cậu khẽ nở nụ cười, nhún nhảy bước ra khỏi cổng trường. Jungkook không hề thấy buồn vì thái độ của anh. Từ trước đến nay Kim Taehyung vẫn luôn đối xử với cậu như vậy. Về đến nhà, vừa cất cặp sách thì cậu đã chạy xuống nhà bếp tìm dì Lee. Dì vốn là quản gia của nhà họ Jeon kiêm luôn bảo mẫu của Jungkook. Cậu thử mấy món ăn dì Lee chuẩn bị rồi mỉm cười tán thưởng "Dì vẫn là nhất. Món nào cũng ngon. Ngày mai là chủ nhật, con lại được nghỉ lớp học đàn. Dì dạy con học nấu mấy món mới nha!" "Sao con không đi chơi với bạn bè? Cứ rảnh rỗi thì lại đòi học nấu nướng." Dì Lee ngồi xuống đối diện cậu nói. "Họ đều bận cả. Sắp đến kỳ thi rồi mà. Với lại..." Jungkook tươi cười. "... con phải học để sau này có thể nấu cho anh ấy ăn." Dì Lee bật cười nhìn cậu "Con lúc nào cũng vậy. Hôm nay có gặp cậu Kim không?" "Dạ có. Hình như hôm nay anh ấy đi chơi với bạn, con chờ hết hai tiếng mới thấy Taehyung về. Mà cũng may là con ở lại chờ." Jungkook vừa ăn vừa nói. "Cậu ấy có nói chuyện với con không?" Cậu lắc đầu" Anh Taehyung vẫn thích phớt lờ con. Nhưng cũng chẳng sao, con quen rồi!" Nghe vậy nét mặt dì Lee thoáng chút không vui, giọng dì trầm xuống. "Jungkook! Con thích cậu Kim đến vậy sao?" Jeon Jungkook gật đầu ngay tắp lự, vẫn là nét cười "Thì hai nhà đã hứa sau này sẽ để cho bọn con kết hôn mà. Thích chồng tương lai của mình cũng là lẽ đương nhiên thôi. Dì thấy phải không?" Dì Lee không trả lời, chỉ khẽ buông tiếng thở dài. Cậu chủ này từ bé đến lớn đều là do bà chăm sóc. Bà sớm đã xem cậu là con trai. Jungkook tuy sinh ra trong gia đình giàu có nhưng lại vô cùng thiếu thốn tình cảm. Năm Jungkook bảy tuổi mẹ cậu đã bỏ đi theo người đàn ông khác. Cha cậu chẳng rõ có phải vì vậy mà rất ít khi về nhà. Một năm mười hai tháng cậu gặp cha mình chưa đến năm lần. Lúc nào ông cũng vội vã về rồi vội vã đi. Jungkook thường hay tươi cười nhưng chỉ cậu mới hiểu rõ nỗi cô đơn của bản thân. Bao nhiêu tình cảm cậu dồn hết cho Kim Taehyung. Cậu ấy là con trai bạn thân của ông chủ. Từ năm Jungkook được mười tuổi thì hai nhà đã ước hẹn cho cả hai kết hôn. Cậu Kim đó cái gì cũng tốt nhưng lại không hề thích Jungkook. Lúc nào gặp nhau anh ta cũng lạnh lùng với cậu. Jungkook chẳng lấy làm phiền, việc gặp anh mỗi ngày cũng đủ khiến cậu vui vẻ. Jungkook được thừa kế nét đẹp của mẹ mình nhưng lại nhận luôn cả tính lụy tình của cha. Ông chủ vốn rất yêu vợ, ngày cả hai ở bên nhau ông lúc nào cũng chiều chuộng bà ấy. Đến khi cậu sinh ra ông chủ đã vui đến nỗi mở tiệc ăn mừng, còn đặt tên cậu là Jungkook để chỉ về gia đình hạnh phúc của mình. Khoảng thời gian đó chỉ cần rảnh rỗi là ông lại ở bên cạnh chăm sóc cậu. Nhưng rồi bà chủ lại bỏ ra đi cùng người tình cũ, gia đình sụp đổ, ông chủ trở nên lầm lì ít nói, cũng rất ít khi dành thời gian cho con trai mình. Jeon Jungkook rất hiểu chuyện, cậu chưa bao giờ nhõng nhẽo đòi mẹ hay trách cứ cha. Lúc nào cũng là nụ cười tươi sáng trên môi. Có điều như vậy càng đau lòng hơn. "Dì Lee, con ăn xong rồi! Con lên phòng làm bài nha." Jungkook nói xong thì bắt đầu đi lên lầu. Ở đây dì Lee nhìn theo chỉ khẽ lắc đầu. - "Nghe nói anh Taehyung sắp ra nước ngoài du học rồi!" "Thật không?" "Sao cậu biết?" "Thì anh trai mình cùng thuộc đội bóng rổ với anh Taehyung mà! Nghe ảnh nói phải rời đội. Kỳ thi tốt nghiệp cũng không tham gia luôn. Mà..." Giọng nói đó dừng lại đột ngột bởi một tiếng động rất lớn. Jungkook đang lao ra khỏi phòng học, làm đổ luôn cả chiếc bàn con của mình. Cậu chạy một mạch đến lớp của Kim Taehyung, chần chừ giây lát thì bước vào. Jungkook đưa mắt nhìn xung quanh căn phòng, đồng thời cũng thu hút hết những ánh mắt bên trong. "Xin hỏi..." Cậu lên tiếng nói với người đang lau bảng đen, anh ta gật đầu khích lệ ngay lập tức. "... Xin hỏi anh Taehyung hôm nay có đi học không ạ?" "À! Taehyung hả? Có, cậu ấy vừa..." "Tìm tôi có việc gì?" Một giọng nói phát ra từ phía sau làm Jungkook giật mình quay lại. "Em có chuyện muốn hỏi anh." Cậu nhỏ nhẹ trả lời. Kim Taehyung nhìn cậu với chút khó chịu rồi xoay người đi về phía cầu thang vắng người, Jungkook cũng bắt đầu bước theo. "Có chuyện gì?" Taehyung hỏi khi cả hai đã khuất tầm mắt của người khác. "Em... em nghe nói anh muốn đi du học. Có đúng không?" "Phải. Nghe được câu trả lời rồi thì về lớp đi!" Anh vừa nói xong đã cất bước quay trở lại phòng học. Jeon Jungkook vội vàng ngăn anh "Nhưng... nhưng anh đi bao lâu?" "Năm năm." "Vậy anh du học ở đâu?" Giọng Jungkook ngày càng nhỏ. Kim Taehyung bật cười có chút nhạo báng rồi xoay người lại nhìn thẳng vào cậu "Sao hả? Đến đi du học cũng muốn đi cùng sao? Sẵn tiện tôi nói luôn. Đừng đến tìm tôi. Bấy nhiêu năm học chung trường cũng đủ rồi!" Anh nói rồi dứt khoát bỏ đi, để mặc Jungkook đứng đó nhìn theo. "Không sao! Năm năm thôi mà, em có thể chờ!" Jungkook hít một hơi sâu rồi mỉm cười. Cậu đã đợi cha mình suốt mười năm, năm năm thì có là gì. Tác giả Vĩ Y Thể loại Ngược, Gương vỡ lại lành, HE Độ dài 54 Chương Tình trạng Hoàn Couple Ngô Minh Hy - Huỳnh Gia Ái Review có Spoil Ngô Minh Hy và Huỳnh Gia Ái là thanh mai trúc mã với nhau, còn là môn đăng hộ đối với nhau. Từ nhỏ cho đến lớn gia đình anh luôn chuyển anh đến trường của cô học, có thể ở bên cạnh chăm sóc cho cô, nhưng anh lại luôn chán ghét và đối xử với cô, vì gia đình cô rất giàu có, có thể giúp công ty gia đình anh trong chuyện làm ăn. Vì lý do trên anh đã rất ghét cô. Còn cô lại yêu thầm anh 10 năm, luôn ở bên cạnh anh chỉ để được nhìn thấy anh. Cho đến khi Ngô Minh Hy đi du học, cô vì yêu anh mà chờ đợi anh cả 5 năm nhưng kết quả lại nhìn thấy anh có bạn gái bên nước ngoài, còn dẫn bạn gái về nước, anh yêu cô ấy luôn đối xử tốt và đặc biệt chăm sóc cô ấy, đến khi cô bạn gái của anh hãm hại đổ tội cho cô đẩy cô ấy ngã, dù anh biết rõ cô không đẩy cô ấy nhưng lại chọn về phía cô ấy bênh vực cô ấy mà làm tổn thương cô. Ngày hôm đó, Huỳnh Gia Ái hẹn gặp mặt Tường Vân người yêu của anh, cô đã biết mọi âm mưu mà cô ta đã tiếp cận anh, thì ra Tường Vân là người yêu cũ của Minh Thành em họ của Minh Hy, anh ta đã cho Tường Vân một số tiền để cô ta tiếp cận lợi dụng ở bên cạnh Minh hy, sau khi cô biết mọi kế hoạch đó cô đã uy hiếp Tường Vân chia tay với anh, nếu như không mọi chuyện sẽ bị bại lộ ra. Nhưng mấy ngày sau, Huỳnh Gia Ái lại nhận được tin tức Tường Vân đã rơi xuống sông mà chết, mà từ khi đó đột nhiên anh lại đối xử tốt với cô hơn, còn đồng ý kết hôn với cô, cuộc hôn nhân diễn ra nhanh chóng. Trong đêm tân hôn, cô lại nhìn thấy được tấm ảnh của anh và Tường Vân được treo trong phòng tân hôn của hai người, ngay từ đầu cô đã biết anh đối xử tốt với cô còn đồng ý kết hôn với cô vì để trả thù cho người yêu cũ của anh, nhưng vì yêu anh cô lại chấp nhận và đồng ý. Sau khi kết hôn được 1 tháng, mỗi ngày cô đều cố hết sức hoàn thành vai trò người vợ của mình, nấu rất nhiều đồ ăn dù biết anh không ăn, chờ đợi anh đến khuya có nhiều lần cô còn ngủ quên, nhưng còn anh vẫn luôn coi cô như cái bóng trong nhà, không cảm xúc, không quan tâm. Ngày nọ, Huỳnh Gia Ái bắt gặp được Ngô Hinh Hy ngủ với người con gái khác trong chính ngôi nhà của cô, cô gái đó lại mặc áo của anh, nhưng khi cô định làm loạn anh lại vì cô bênh cô gái đó lại nói những lời nói tổn thương đến cô, thật ra giữa anh và cô gái đó chưa làm gì với nhau hết anh chỉ dùng cô gái đó để đả kích đến cô mà thôi. Mọi chuyện xảy ra khi, ba của cô vì bệnh mà nhập viện trở thành người thực vật, mà đôi mắt của cô lại yếu đi nếu không phẫu thuật sớm hơn sẽ bị mù, mọi chuyện dường như đổ hết lên người cô, một mình cô phải giải quyết và chịu đựng tất cả mọi việc, lúc này bên cạnh cô có người con trai khác là Chấn Thiên luôn ở bên cạnh, an ủi cô khiến cho Ngô Minh Huy ghen, nhưng khi nhìn thấy cô vì chờ anh mà anh không đến lại bị đám người khác làm bị thương, nhìn thấy cô mất tích một ngày khiến anh lo lắng đến thế nào, nhìn thấy cô muốn ly hôn với anh lạnh lùng và xa cách với anh, anh lại không muốn ly hôn với cô mà níu kéo cô. Nhưng khi cô làm vỡ tấm ảnh của Tường Vân, anh vì giành lại tấm ảnh ấy không muốn tấm ảnh bị vỡ nát mà giành lại từ tay cô, khiến cô bị thương mảnh thuỷ tinh đâm vào tay cô. Đến lúc này cô mới nhận ra, dù cho như thế nào anh cũng sẽ không thể yêu cô được, mà anh sau khi nghe những lời nói tổn thương từ cô anh đã nhận ra mình yêu cô từ khi nào không hay, anh quyết định sẽ không buông tay cô lần nào nữa, mà anh cũng quyết định từ bỏ quá khứ giữa mình và Tường Vân, anh cảm thấy mắc nợ cô ấy vì anh mà cô ấy phải chết, nếu có kiếp sau anh sẽ trả cho cô ấy, còn kiếp này anh đã sống vì một người khác chính là cô Huỳnh Gia Ái. Khi mà cuộc nói chuyện giữa cô và Minh Thành đã đều được anh nghe hết lại, thì ra từ trước đến nay anh lại hiểu lầm cô, mà cô lại làm tất cả vì anh. Kể từ khi đó, giữa hai người bên nhau rất hạnh phúc như một cặp vợ chồng với nhau, cho đến khi giữa Minh Thành và cô xảy ra xung đột, anh vì cứu cô mà bị đâm một nhát dao, nhưng khi anh tỉnh dậy lại nhìn thấy bức thư cô rời đi để lại, dường như cả thế giới của anh như đang sụp đổ đi, anh đã đến cầu xin cha mẹ cô về tung tích của cô nhưng không ai biết. 6 năm sau, anh luôn chờ đợi cô và tìm đến tung tích cô. Cuối cùng, anh đã tìm và gặp lại cô, nhưng hiện tại cô lại bị mù cô không muốn bộ dạng hiện tại của mình để anh nhìn thấy, giữa hai người giải quyết hết mọi hiểu lầm và tha thứ cho nhau, về lại bên nhau một lần nữa. Truyện này mình đọc khá lâu rồi, từ lúc mới bước chân vào ngôn tình. Mình tìm được bộ truyện này trong list truyện ngược ở những trang page khác, nên mình đã thử đọc và cũng cảm thấy khá hay và tạm được, về truyện này mình đọc cảm thấy cách edit hay hành văn của tác giả thấy theo hướng là truyện teen thì phải, mình cũng thắc mắc không biết truyện này của tác giả Việt không nữa, tại nghe tên mấy nhân vật trong truyện rất giống với mấy cái tên ở Việt Nam mình. Nếu ai hợp gu thì thử nhảy hố và đọc thử nhé. Hồi còn nhỏ, mình từng đọc nhiều truyện cổ tích, cảm thấy rất ghét phù thủy vì độc ác, nhưng khi đọc xong truyện này mình lại có cái nhìn khác về phù thuỷ hơn, cảm thấy phù thuỷ cũng rất đáng thương làm tất ảnh những điều ác chỉ vì yêu hoàng tử, nhưng hoàng tử lại có mình công chúa cũng như câu nói này mình sưu tầm trong truyện “Hoàng Tử chỉ nhìn thấy giọt lệ của công chúa, không nghĩ rằng phù thuỷ cũng biết đau” Nếu anh là Narcissus, em nguyện làm Echo!Ngày cuối cùng khi hai tháng giao kèo kết thúc, Gia Ái mặc một bộ trang phục công sở chỉnh tề ngồi chờ Hà Văn Đông ở phòng khách nhà ông. Người giúp việc nói ông ta đang bận không xuống được. Gia Ái không phiền, chuyện này có gì lạ, ông ta chỉ đang ra oai với cô, nhưng cũng chẳng được bao lâu.“Gia Ái! Để cháu chờ lâu rồi!” Vừa nói Hà Văn Đông vừa bước xuống cầu thang.“Không sao!” Cô tươi Văn Đông ngồi xuống ghế, ân cần hỏi“Hôm nay cháu đến có việc gì sao?”“Cháu đến gửi cho bác xem thứ này.” Gia Ái nói, tay đặt nhẹ một bao hồ sơ màu vàng lên nét mặt khó hiểu, Hà Văn Đông mang số tài liệu đó lên xem, mắt vừa lướt qua ông ta lập tức chau mày lại, sự tự tin được thay bằng vẻ lo lắng.“Sao cháu có mấy thứ này?”“Bác không cần quan tâm đến lý do. Chín mươi chín phần trăm khu đất đó cháu đều đã thu mua thành công. Nhưng mà phần đất còn lại… là phải chờ xem bác có đồng ý bán không?” Gia Ái bình thản nói. “Dĩ nhiên… quyền quyết định là tùy thuộc vào bác thôi.”Hà Văn Đông bật cười lắc đầu với nét tán thưởng, rồi ông nhìn Gia Ái với ánh mắt sắc nhọn“So với cha mình, cô càng lợi hại hơn. Được! Sáng mai sẽ có người đến ký hợp đồng bán đất.”“Cảm ơn bác!” Gia Ái cầm túi xách đứng dậy. “Cháu về trước.”Cô thong thả bước ra khỏi khu biệt thự, đi đến chiếc xe đang chờ sẵn. Gia Ái vừa đóng cửa xe thì trợ lý Phương đã lên tiếng hỏi“Chủ tịch! Sao cô không đợi đến ngày mai để công bố số tài liệu đó?”Gia Ái nhẹ nhàng trả lời“Nếu đã không thể hạ gục hoàn toàn, vậy thì cứ giữ cho ông ta một chút mặt mũi. Cạn tình quá sẽ không có lợi gì.”Trợ lý Phương nghe vậy thì không hỏi nữa, anh thật sự bắt đầu cảm thấy khâm phục cô gái trước mặt. Bên trong vẻ yếu đuối đó là một con người vừa thông minh vừa kiên cường. So với đi theo chủ tịch Thanh, người này càng đáng để anh ở bên cạnh. Số tài liệu đó là bằng chứng về việc Hà Văn Đông có liên lạc với người đứng ra mua đất. Chỉ cần cô đem chúng cho các vị cổ đông khác xem, ông ta nhất định sẽ không còn mặt mũi. Nhưng nói cho cùng cũng không ảnh hưởng bao nhiêu đến quyền lực của Hà Văn Đông ở An Vĩnh. Bây giờ chủ tịch cho ông ta một cơ hội, Hà Văn Đông sẽ nợ cô một ân tình, hơn nữa cũng không khiến bè lũ của ông ta quay ra trực diện chống đối cô hay làm loạn ở An Vĩnh. Quả thật suy nghĩ rất thâm hôn?” Bối Lâm và dì Lan cùng lúc kêu lên, chỉ có Nguyên Phong là ngồi im lắng nghe. Tất cả đang ngồi ở phòng khách của Huỳnh Ái gật đầu“Phải! Bác Hoàng nói là ba tháng sau. Con thấy cũng không có vấn đề gì.”“Nhưng như vậy có phải hơi sớm không? Mà bạn suy nghĩ kỹ chưa? Mình cứ luôn cảm thấy tên Minh Hy đó có cái gì lạ lắm.” Bối Lâm chau mày đến nỗi chúng gần như dính chặt vào nhau. “Thiệt mà Ái! Đám cưới rồi sẽ không thể quay đầu đâu.”“Bối Lâm nói đúng! Ái, con phải nghĩ cho kỹ càng. Dì cũng thấy quá nhanh.”“Con vừa tiếp quản An Vĩnh, có rất nhiều người không phục. Bây giờ kết hôn chính là lúc thích hợp nhất. Có Trùng Dương chống lưng, vị trí của con sẽ vững vàng hơn nhiều. Hơn nữa con yêu anh Hy, lấy anh ấy có gì không tốt!”Bối Lâm bực dọc cãi lại“Vậy anh ta có yêu bạn không?”“Không… Anh Hy không yêu mình.” Giọng cô bình thản nhưng ánh mắt rất kiên định. “Nhưng ngoài anh ấy ra mình không thể yêu ai khác. Bạn nói xem mình nên làm gì?”Kết thúc câu nói, hai người trực diện nhìn nhau, cuối cùng Bối Lâm tức tối khoanh chặt tay chân, không thèm lên tiếng nữa.“Được!” Dì Lan dứt khoát nói. “Vậy trước hết con phải kể rõ chuyện của cô Tường Vân kia với Minh Hy. Nếu không thì đừng nhìn mặt dì nữa.”Thời gian nặng nề trôi qua, Gia Ái vẫn không trả lời, chỉ hơi cúi đầu nhìn vào một nơi vô định, cô đang suy nghĩ gì những người kia đều rất muốn biết. Thêm một lát nữa thì Gia Ái chậm rãi nói“Dì Lan! Dì đối với con rất quan trọng. Vậy nên con mong dì đừng ép buộc con.”“Dì chỉ đang nghĩ cho con thôi Ái…”“Phải! Bởi vì dì yêu thương con. Con cũng vậy, cũng muốn bảo vệ người mà mình yêu thương. Con sẽ không để anh Hy phải chịu tổn thương như ba con. Một người là đủ quá rồi.”“Có rất nhiều cách khác mà! Con…” Dì Lan bực tức nói.“Cách gì?” Gia Ái cắt ngang. “Nếu thật sự có cách ba con có cần khổ sở bấy nhiêu năm không? Con có cần phải lớn lên như một đứa trẻ mồ côi không? Con hỏi dì, từ ngày người phụ nữ đó bỏ đi, dì có từng nghe ba gọi tên con không?... Chưa bao giờ!” Giọng cô vỡ òa. “Ông ấy ngay cả giới thiệu con với người khác cũng chỉ gọi con là con gái tôi’. Bởi vì gia đình này chẳng còn chút hạnh phúc nào nữa. Con thường cười rất nhiều, không phải vì con vui. Mà vì con sợ… con sợ nếu không tỏ ra thân thiện mọi người sẽ không thích con. Như vậy con sẽ lại cô đơn một mình.”Gia Ái ngừng lại, nuốt hết những giọt nước mắt muốn trào ra vào lòng.“Con sẽ không thay đổi quyết định. Không phải con không biết đây là ngõ cụt, nhưng chỉ cần có thể ở bên cạnh anh ấy, con đều chấp nhận được. Nếu có ngày con không chịu đựng nổi, con tự biết phải làm gì.”Cô xoay người đi lên lầu, bỏ lại tiếng nức nở và ánh mắt thương cảm của những người kia. Dì Lan nhìn dáng lưng cô mà nước mắt rơi liên tục, bà cứ nghĩ mình hiểu rõ cô, nghĩ mình có thể bù đắp cho cô. Đến lúc này bà mới biết, tâm tư đứa con gái này sâu sắc hơn bà tưởng rất phòng lúc này không khí sặc mùi sát khí, cả nhà Ngô Minh Thành ai nấy đều mang bộ mặt khó chịu. Thông tin về cuộc hôn nhân của Minh Hy đã khiến mọi thứ họ tính toán bị đổ vỡ, đây vốn là chuyện họ không thể nào ngờ tới. Mọi thứ càng trở nên khó chấp nhận hơn khi giờ đây ông nội vui mừng đến mức tuyên bố thẳng thừng rằng Minh Hy đúng là đứa cháu hiểu chuyện và ông quyết định để hắn lên làm tổng giám đốc của Trung Dương.“Con thật không hiểu nổi cô gái đó!” Ngô Minh Thành nói. “Con cứ nghĩ sau chuyện của Tường Vân cô ta phải nhận ra hắn là loại người gì rồi chứ. Đã biết rõ hắn ta không yêu mình mà vẫn muốn lấy.”“Chúng ta đã quá chủ quan rồi. Đáng lẽ không nên dừng tay quá sớm. Bây giờ con bé đó đã là chủ tịch của An Vĩnh, chúng ta muốn đánh bại nhà bà lớn sẽ càng khó khăn hơn.” Cha Minh Thành nheo mắt lại, giọng nói ông đầy vẻ bực anh tán đồng“Phải. Mẹ cứ nghĩ con giao thứ đó cho thằng Hy thì nó sẽ xem Gia Ái là kẻ thù. Ai ngờ nó bỗng nhiên lại quay ra đối xử tốt với cô ta.”“Nhưng mà… con vẫn cảm thấy chúng ta chưa thất bại.” Ngô Minh Thành nói với nụ cười nham hiểm. “Chỉ cần chúng ta chờ đến lúc bọn họ ly hôn là được, sớm thôi.”

không thể yêu em một ngày sao